BÃO … LÒNG
Lượt xem:
Cơn bão chiều nay sao nghe xé lòng
Hai tiếng miền Trung nghẹn ngào trong tiếng nấc
Thương!
Nước lũ dâng cao, núi rung đất lở
Những mái nhà cao còn ở trong nước lũ
Cả một miền trắng xóa dòng mưa rơi.
Xin đừng thêm nặng hạt hỡi cơn mưa
Đàn con trẻ ngâm mình trong nước lũ
Lạnh và đói không còn nghe tiếng khóc
Nơi an toàn lại là nóc nhà cao.
Đồng bào tôi đó, sao chưa hết đau thương
Miền Trung ơi sao bao giờ cũng gánh
Bao đau thương từ trong chiến tranh
Nay hòa bình lại bão lũ tai ương
Ngày “Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh”
Bao người đã lấy thân mình gắn bó với quê hương
Nhiều người dân bị mắc kẹt trên nóc nhà không kịp chạy lũ, bộ đội phải vào cứu trợ. Ảnh báo Tuổi trẻ
Sự hi sinh ấy đổi lấy tự do
Cho hôm nay cho cả ngày mai
Nay thời bình 35 chiến sĩ
Gửi thân mình nơi nước lũ triều dâng
Tin anh đi muôn phần đau xót quá
Mẹ già con thơ vẫn nhắc gọi tên anh
Sao không thấy anh một lời đáp lại…
Có một mùa lá rụng khi lá vẫn còn xanh.
Có sự chia li nào đột ngột nhanh như thế
Bởi anh còn lời hẹn: ngày mai anh sẽ về
Tin chiều nay sao chẳng thể nào tin
Chưa một dòng thư, chưa kịp lời nhắn gửi.
Chiều nay mưa vẫn giăng
Nước mắt nhiều hơn mưa.
Bão ngoài kia mong sao sớm tan
Bão trong lòng sao tan nổi người ơi!
Miền Trung ơi! Xin cùng em chia sẻ
Người con gái gánh hai đầu đất nước.
Lặng!
Tác giả: Đậu Thị Hường
Giáo viên bộ môn Ngữ văn trường THPT Nguyễn Tất Thành